Ngày nhỏ, mẹ vẫn hay nói với tôi mỗi lúc tôi cảm thấy tủi hổ rằng: “Tức chí bấm chí!”

Tôi ngày ấy chẳng hiểu ý của câu nói, mãi đến sau này mới nhận ra sự sâu xa của nó.

Điều kỳ lạ là ngày xưa mẹ tôi chẳng dạy tôi nhiều vì mẹ là trụ cột kinh tế chính của gia đình và luôn vắng nhà nhưng tôi lại học được rất nhiều ở mẹ. Chính những thứ đó đã hình thành nên con người trong kinh doanh của tôi bây giờ. Đó chính là sự hào sảng khi nói chuyện với người khác, là sự khôn khéo khi đàm phán, là sự thẳng thắn khi gặp sự không hay.

Tức chí bấm chí
Chỉ mong rằng mẹ sẽ mạnh khoẻ thêm nhiều hơn 53 sinh nhật nữa

Mẹ tôi chẳng phải doanh nhân doanh nhiếc gì sất. Lớp 3, mẹ đã phải bỏ học vì nhà nghèo. Năm 11 tuổi đã đạp xe mấy chục cây số hằng ngày để bán cá mưu sinh. Sau này mang bầu tôi thì lại bị bỏ rơi, rồi tự mình nuôi tôi trong sự khó khăn, tủi nhục. Mãi sau này đi bước nữa cũng phải tự gồng gánh cả gia đình. Ấy thế mà mẹ tôi chẳng bao giờ bỏ cuộc, cũng chẳng mấy khi than van cuộc đời. Ngược lại luôn tìm ra những hướng đi mới mỗi khi gặp khó khăn trong công việc kinh doanh.

Tôi học được thêm ở mẹ sự kiên trì, lạc quan đó. Và vẫn sẽ mãi giữ tinh thần như vậy dù chặng đường khởi nghiệp của tôi vẫn còn rất gian nan, và tôi vẫn chưa tự tin báo hiếu cho mẹ.

Hôm nay là sinh nhật 53 tuổi của mẹ. Chỉ mong rằng mẹ sẽ mạnh khoẻ thêm nhiều hơn 53 sinh nhật nữa, để tôi bù đắp lại cho mẹ những thiệt thòi của mẹ trong quá khứ!

 

Có thể bạn quan tâm:  Tôi vẫn luôn tự thấy mình là một người may mắn